Cha già khóc nghẹn nhìn con trai vẹn nguyên trở về
Trong tâm trạng hồi hộp, pha chút lo lắng, ông Đỗ Văn Khanh (thôn Ngoại Thôn, xã Phú Kim, huyện Thạch Thất, Hà Nội) mong ngóng người con trai Đỗ Mạnh Cường là một trong số các lao động từ Lybia về nước trong chiều ngày 10.8.
Ông Khanh cùng với con dâu là chị Phạm Thị Thanh Hà và cháu nội ra sân bay Nội Bài từ rất sớm để đón người con trai đang lao động tại khu vực chiến sự ở Lybia trở về.
Với khuôn mặt khắc khổ, vừa lo lắng, vừa pha chút mừng vui, ông Khanh chia sẻ: “Hoàn cảnh gia đình khó khăn, thu nhập chỉ dựa vào làm ruộng nên con trai tôi buộc phải sang Lybia lao động. Đến giờ mới được 8 tháng thì chiến tranh xảy ra nên buộc phải về nước”.
Trong thời gian gần đây, mặc dù chiến sự tại Lybia tái diễn, nhưng theo ông Khanh, gia đình ông và người con trai vẫn giữ liên lạc thường xuyên. Thế nhưng, người cha với làn da sạm nắng và mái tóc bạc màu thời gian vẫn không kìm nén được nỗi xúc động khi nghĩ đến khoảng thời gian chờ đợi con trai được đưa về nước.
Ông Đỗ Văn Khanh (thôn Ngoại Thôn, xã Phú Kim, huyện Thạch Thất, Hà Nội) không kìm được những giọt nước mắt khi trông thấy người con trai Đỗ Mạnh Cường trở về.
Ông Khanh xúc động nói: “Sau khi con tôi sang Lybia, trong quá trình trước thì gia đình vẫn thấy yên tâm và phấn khởi, nhưng sau khi có chiến tranh, cứ sáng mở ra chúng tôi mở thời sự ra xem, nghe đài nói Lybia mỗi ngày mỗi xấu đi là chúng tôi càng lo lắng, đêm không ngủ, ngày không ăn được”.
Nhìn thấy người con trai bình an trở về quê hương, ông Khanh chỉ mong mỏi nhận được sự hỗ trợ từ phía nhà nước và các công ty tuyển dụng lao động sang Lybia để con trai ông nói riêng và cả gia đình sớm ổn định cuộc sống.
Hai con của anh Hoàng Văn Thành (quê ở Phúc Thọ, Hà Nội)  đang chờ bố ở sảnh chờ tại sân bay Nội Bài kể: Bố em đã hai lần đi Libya và cả hai lần đều dang dở công việc tại đây khi xảy ra chiến sự. Hai chị em cho biết rất nhớ bố, hầu như ngày nào bố cũng gọi điện về cho hai chị em.
Đi đón anh Thành còn có anh trai là Hoàng Văn Minh, cũng vừa đi XKLD về. Anh Minh cho biết: “ Lần trước Thành đi được 9 tháng, hợp đồng 2 năm. Còn lần này Thành đi đã được 1 năm tròn, cũng hợp đồng 2 năm”. Khu vực Thành làm việc ở giữa hai thành phố Tripoli và Benghazi, không đến mức quá căng thẳng nhưng ở nhà đều rất lo lắng cho Thành. Đi gần 1 năm rồi nhưng thu nhập của Thành không cao, chỉ khoảng 10 triệu đồng mỗi tháng. Tôi chỉ hi vọng lần này em tôi về an toàn, sớm có công việc mới ổn định, dù đi nước nào cũng được, miễn là được đi XKLD cho gia đình đỡ khổ”.
Lao động nợ chồng nợ khi về nước
Khi chuyên cơ của hãng hàng không Vietnam Airlines hạ cánh tại sân bay Nội Bài lúc 13h50 chiều nay (10.8), cũng là lúc 184 lao động Việt Nam đầu tiên vỡ òa trong niềm vui được trở về nước sau khi rời khỏi Libya.
 Xuất khẩu lao động chưa lâu, tiền nợ trước khi đi chưa trả hết được nhiều công nhân trở về thêm một gắng nặng về nợ trong mình.
Với gương mặt còn nguyên nỗi lo âu khi từ vùng chiến sự trở về, anh Nguyễn Văn Phương, 26 tuổi ở Mê Linh, Hà Nội như trút được gánh nặng tinh thần bao ngày qua. Sang lao động tại Libya được 8 tháng, anh Phương cùng nhiều lao động Việt Nam khác buộc phải về nước vì tình hình chiến tranh ác liệt tại quốc gia châu Phi này.
Anh Phương cho biết, nơi anh làm việc ở miền đông của Libya, may mắn vì tình hình vẫn khá ổn định so với các khu vực như Tripoli và Benghazi, tuy nhiên sóng điện thoại ở đây rất kém nên không thường xuyên liên lạc được với gia đình.
Đặt chân xuống sân bay Nội Bài, anh Phương chia sẻ: “Từ lúc sang Libya đến khi về đến Việt Nam thì vẫn trắng tay. Số vốn bỏ ra để đi sang đó hết khoảng 50 triệu đồng, thời gian vừa rồi em cũng mới gửi về được chừng đó, chưa có đồng nào dư giả”.
Cũng mang tâm trạng vui mừng xen lẫn lo âu, anh Phí Văn Minh ở Hưng Yên cho hay, anh sang Libya được 10 tháng rưỡi, số tiền tích cóp được mới đủ bù đắp số vốn bỏ ra để đi xuất khẩu lao động, khoản tiền dư ra cũng không đáng kể.
Anh Minh bảy tỏ: “Mình đã 2 lần sang đó rồi đều phải bỏ dở về cả, nhưng vẫn có ý định đi tiếp. Trong số các anh em đi cùng nhau, người thì đã đủ vốn, người thì chưa đủ nên ai cũng mong muốn nhà nước và các công ty tuyển dụng lao động hỗ trợ cho anh em. Đợt này mình về nghỉ ngơi 1 thời gian rồi lại tìm ngân hàng nào cho vay tiền để đi tiếp”.